em nhân viên tiếp thị nai to khi nứng rên to phết, Mặc bộ đẹp nhất đi. Anh muốn lúc nào em cũng xinh đẹp. – Dạ… Anh… – Sao em? – Đi ăn với em nha. – Hông được rồi, Bé sale ngây thơ khi nứng cực ngoan chị làm cơm đợi anh ở nhà. – Vậy chở em mua ít đồ ăn tối nha, con Trang chắc chưa nấu nướng gì đâu. – OK. Con bé cũng buồn lắm, nó vẫn cười, vẫn vui đùa với mình, nhưng mình biết, thật sự nó đang cố gắng làm vẻ mặt vui vẻ hơn. Không còn cái mặt mèo cười tủm tỉm mỗi lần mình cười với nó nữa, cũng không còn cái mặt mèo tội nghiệp xin xỏ mình… giờ chỉ còn ánh mắt buồn, xa xăm lắm… Cũng vì